A- A A+ | Tăng tương phản Giảm tương phản

Bâng khuâng hạ về

 

Tôi nhận ra mùa hạ về bắt đầu từ phố lác đác vài chục hoa loa kèn chớm nở. Những ngày đầu hạ, lang thang trên phố lòng thấy thật dễ chịu. Tôi khẽ nhìn những tia nắng ấm áp nhảy nhót trên cành cây, rồi khẽ đậu nhẹ xuống cánh hoa loa kèn tinh khôi, thanh khiết. Từng khoảnh khắc ấy luôn làm cho tôi có cảm giác phấn khích. Rồi tôi băng băng trên chú ngựa sắt quen thuộc, mặc gió mơn man lùa tóc rối tung, miệng lầm rầm một vài bản nhạc yêu thích. Phút giây ấy tôi thấy mình thật hạnh phúc! Niềm hạnh phúc bình dị của khoảnh khắc giao mùa, chớm hạ!

 

 

Mùa hoa loa kèn.

 

Mùa hạ về, muôn hoa ngạt ngào đua sắc. Đầu tiên phải kể tới loài loa kèn trắng muốt tinh khôi, hương đưa thoảng nhẹ gợi nhớ về tình thủy chung son sắt. Những bông bằng lăng cũng đã ngay ngắn, từng búp e ấp. Chỉ đợi một cơn mưa hạ  nữa thôi là bung sắc tím miên man. Rồi loài phượng vĩ bung sắc đỏ chứa chan, tuổi học trò nào ai dễ quên…

 

Tôi nhớ lại thuở ấu thơ, khi hạ về cũng là lúc tôi được nghỉ học ở trường. Ba tháng hè, đối với những học sinh ở quê khi đó là cả thiên đường. Ngày đầu tiên của kỳ nghỉ, chúng tôi được ba mẹ cho thỏa sức vùng vẫy. Con sông quê, chiều nào mùa Đông còn im lìm giấc ngủ, qua Hạ rộn vang tiếng nói cười. Nước sông mát rượi tắm mát tuổi thơ tôi mỗi mùa hè như thế! Hết tắm sông cả lũ hò nhau lên núi hái me chua, ổi chát, mang về từng bọc, ngồi chấm muối trắng trệu trạo nhai đến mỏi hàm vậy mà vẫn ham. Và cả trăm trò chơi được bầy biện ra ngay bất kể nơi đâu: dưới gốc mít, gốc xoan hay góc sân trước nhà ai đó…Những trò chơi xưa, đôi lúc tôi nghĩ lại vẫn không tài nào nhớ hết.

 

Tuổi học trò thì mùa hạ luôn là mùa nhiều kỷ niệm nhất. Mùa hạ là mùa chia tay! Năm tháng ngồi trên ghế nhà trường đối với tôi đều là những ký ức đẹp. Tôi yếu đuối rơi nước mắt khi nghĩ về những mùa hạ của năm cuối cấp. Mỗi buổi học tôi cứ mong rằng thời gian chậm lại. Những phút giây tâm sự ngắn ngủi giờ ra chơi sao trôi nhanh quá chừng. Trang lưu bút ngày nào mới chuyền tay giờ đã ken kín đầy dòng mực tím.

 

Thương lắm những dòng tâm sự của cô bạn, vì cuộc sống mà gạt bỏ ước mơ của mình để mưu sinh giúp đỡ gia đình. Thương những lo lắng, trăn trở của tuổi 18 mơ mộng tinh khôi trước những lối rẽ cuộc đời. Và cả những dòng ăn năn, hối lỗi cho tháng ngày vụng dại, thơ ngây. Mùa hạ cuối, những giận hờn được xóa nhòa bằng những cái nắm tay thật chặt, từng ánh mắt trao yêu thương.  Và cùng lưu giữ bao kỷ niệm trong buổi lễ trưởng thành đầy nước mắt!

 

Dòng thời gian vẫn mải miết trôi, hết Đông, qua Xuân rồi lại tới Hạ. Tôi đã trưởng thành hơn bằng những dấu mốc của cuộc đời. Duy chỉ có cảm xúc là luôn ăm ắp trong tim vẹn nguyên khi mỗi khi hạ về!

 

Quyền Văn

 

 


Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết
Phóng sự ảnh
Dự báo thời tiết
Thời tiết Hà Nội
Tỷ giá ngoại tệ