A- A A+ | Tăng tương phản Giảm tương phản

Thưa Bác! Cháu thấy rõ rồi ạ!

 

Vào mùa Xuân năm 1951, ở Chiến khu Việt Bắc, trên đường đi công tác về còn thì giờ, Bác Hồ ghé vào thăm một cơ quan (ở đây đang mở lớp bồi dưỡng cho thanh niên). Thấy Bác Hồ đến, mọi người rất phấn khởi mời Bác dự họp và nhân dịp hiếm có này để tỏ rõ tâm tư nguyện vọng với Bác, với Trung ương và được nghe Bác nói chuyện. Đồng chí Thủ trưởng cơ quan đề nghị Bác Hồ nói chuyện với thanh niên để giúp đỡ đơn vị tiến bộ hơn nữa. Bác vui lòng ngồi dự họp và yêu cầu mọi người phát huy tự do tư tưởng, phát biểu tự nhiên như các cuộc họp thường kỳ, không vì có Bác mà rụt rè, do dự.

 

 

Chủ tịch Hồ Chí Minh thăm lớp học bổ túc văn hóa và kỹ thuật buổi tối của công nhân Nhà máy ô tô “1-5”.

 

 

Nghe vậy, phấn khởi quá, nhiều thanh niên gái, trai lần lượt đứng lên xin phép được phát biểu. Người hứa thế này, người nêu biện pháp cụ thể để phát huy công việc của cơ quan thế kia. Cuộc họp sôi nổi, cởi mở, có khí thế và quyết tâm cao.

 

Nhưng sau đó một thanh niên trai đứng lên:


- Thưa Bác! Thưa các đồng chí, tôi là một thanh niên trai, ít nhiều có sức khỏe, muốn đi đây đó đóng góp cho cuộc kháng chiến. Nhưng hai, ba năm nay vào cơ quan, hằng ngày chỉ biết đánh máy, tôi thấy chẳng phát triển được, có đôi lúc tôi cũng chán chán...


Mọi người dự họp nhìn nhau, chưa biết góp ý kiến gì cho đồng chí đó như thế nào. Rồi họ lại nhìn Bác với sự mong muốn, chờ đợi. 


Giữa lúc ấy, có một em bé lên ba tuổi, mặt tròn xinh, đôi mắt sáng, bụ bẫm, trắng trẻo, từ dưới một dãy ghế hội nghị, lon ton chạy lên đứng gần Bác Hồ. 


Thấy vậy, mẹ cháu vội vàng rời hàng ghế phía dưới chạy lên bế cháu bé. Nhưng Bác Hồ đã nhanh hơn, bế em bé vào lòng, xoa xoa đầu âu yếm. Rồi Bác bảo mẹ cháu: 
- Cô cứ để cho cháu ngồi đây với Bác.


Sợ làm phiền Bác, chị cứ đứng chần chừ... Bác hỏi chị:
- Cô sinh cháu khi còn ở nhà hay đã vào cơ quan?
- Thưa Bác! Sinh cháu ở cơ quan ạ.


 Bác hỏi thật nhá – lúc này Bác Hồ cố ý hỏi to cho mọi người dự họp cùng nghe:
- Trước khi lấy chồng, sinh con, cô đã học làm mẹ ở đâu chưa?
- Thưa Bác, không ạ.
- Thế sao cô nuôi con trong hoàn cảnh ở núi rừng, cơ quan di chuyển địa điểm luôn, nhiều khó khăn, vất vả, mà cháu vẫn ngoan, béo khỏe, bụ bẫm?
- Thưa Bác, vừa nuôi con, cháu vừa học hỏi kinh nghiệm của những chị em đã có con trước. Hơn nữa, vì thương con, dù bận việc của cơ quan giao, cháu vẫn vừa làm tròn công tác, vừa chịu khó thức khuya dậy sớm, chăn nuôi thêm con gà, trồng thêm luống rau, có thức ăn thêm cho cháu.


Thế là nhân câu chuyện đó, Bác Hồ đứng lên nói với mọi người:


- Đấy! Các cô, các chú vừa nghe chuyện Bác hỏi chị ấy nuôi con. Vì thương con, thương người cho nên chị ấy chịu khó học tập, không quản khó khăn vất vả, làm được cả hai nhiệm vụ: Người nhân viên, người mẹ. 

Ý kiến của chú lúc nãy là hằng ngày chỉ biết đánh máy, không thấy gì để phát triển. Theo ý Bác, nếu chú hết lòng vì công việc, vì phục vụ nhân dân, phục vụ kháng chiến, hằng ngày làm việc thật tốt, chịu khó tranh thủ học tập thêm thì sẽ có nhiều tiến bộ. Kháng chiến cũng như sau này kiến quốc có rất nhiều việc, chỉ sợ các cô, các chú không đủ sức mà làm.

Tiếng vỗ tay hoan hô nhiệt liệt. Anh thanh niên lúc nãy lại đứng lên:

- Thưa Bác! Cháu thấy rõ rồi ạ! Cháu xin hứa với Bác cháu sẽ làm theo đúng lời Bác dặn.


(Theo sách: Phong cách Bác Hồ đến cơ sở)

 


Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết
Phóng sự ảnh
Dự báo thời tiết
Thời tiết Hà Nội
Tỷ giá ngoại tệ