A- A A+ | Tăng tương phản Giảm tương phản

Gốm

 

 

Người tắm sông 

phù sa vẫn nâu hồng như trước 
sông Cầu mặn hơn vì mồ hôi 
Phù Lãng đất mình 
người sinh ra từ gốm 
hơi thở quện trong từng vỉa gạch trần 
gốm dưới chân, gốm trên tay, gốm trong giấc ngủ 
cả da thịt cũng lên màu men gốm 

Chẳng ai nhớ gốm hay người có trước
bàn xoay quay quắt đời người 
cha già nghỉ ngơi 
để lại cho con hàng rào gốm cặp kè lưng rốn 
lò nhà đêm ngày đỏ lửa 
gốm xô nhau ra bờ ruộng đứng ngồi 

Chàng trai xưa giờ mặt bạc vỏ cây
chòm râu đỏ, lưng còng hơn gốm 
đống củi vẫn cao, hàng rào đã quá đầu 
gốm lặng lẽ sang đò về những miền đất mới 
người Phù Lãng lại ngày ngày lầm lụi 
nhào nặn mình vào hồn đất men… 

                              Đoàn Văn My


Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết
Phóng sự ảnh
Dự báo thời tiết
Thời tiết Hà Nội
Tỷ giá ngoại tệ